Bài thơ Cột Mốc
Cập nhật lúc: 09:15 05/03/2019
Bài thơ Cột Mốc
CỘT MỐC
VIỆT NAM yêu dấu đây rồi!
Hồn thiêng Tổ Quốc đất trời của ta.
Cột mốc biên cương, nơi ấy là nhà
Là nước mắt, là thịt da đồng đội.
Đất nước ấy bốn nghìn năm bờ cõi
Tổ tiên ta, mãi con cháu Lạc Hồng
Ngàn năm trước anh theo cha xuống biển
Em theo Mẹ lên núi giữ tận biên.
Ơi đất nước đang bão giông từ biển
Ơi biên cương, ngân mãi những linh hồn...
Mốc chủ quyền số 43 thuộc đoạn biên giới đất liền Những người lính, đêm ngày trên điểm tựa
tiếp giáp với Campuchia do Đồn BP Yok Mbre quản lý Thế hệ nào, Tổ quốc cũng linh thiêng.
Nơi ta sống là nơi ta chiến đấu
Tình yêu kia ta gửi lẽ công bằng
Khi phán quyết, cột mốc kia soi sáng
Một niềm tin nơi công lý pháp quyền.
Ta lặng đứng, suy tư về phía trước
Mặt trời treo trên tấc đất chủ quyền
Mỗi chúng ta, "cột mốc sống" linh thiêng
Vì Tổ quốc sơn hà, chân lý rọi.
N.A.T
Các tin khác
- Thơ: Việt Nam trong trái tim tôi!
- Tòa án nhân dân tỉnh Đắk Lắk – Hành trình 50 năm xây dựng và trưởng thành
- Thơ Về Ngày Truyền Thống Ngành Tòa Án Nhân Dân
- Tòa án nhân dân tỉnh Đắk Lắk tổ chức gặp mặt, chia tay lãnh đạo, công chức, người lao động nghỉ hưu theo chế độ
- Tòa án nhân dân hai cấp tỉnh Đắk Lắk chung tay xóa nhà tạm, nhà dột nát trên địa bàn tỉnh năm 2025